Học sinh “chế” hệ thống cảnh báo nguồn nước ô nhiễm tự động
Trước thực trạng ô nhiễm của nguồn nước, Nguyễn Lê Quốc Hùng và Phan Minh Quang (học sinh trường THPT Phú Bài, thị xã Hương Thủy, Thừa Thiên Huế đã nảy ra ý tưởng xây dựng hệ thống tự động giám sát và cảnh báo nguồn nước ô nhiễm để giúp người dân có thể theo dõi, giám sát một cách chính xác, tự động ở bất kì nơi đâu thông qua kết nối Internet/Wifi.
Chia sẻ với Tạp chí Khám phá, Hùng cho biết, trải qua nửa năm trời nghiên cứu, hai bạn đã tạo ra được một hệ thống khá hoàn chỉnh. Hệ thống này gồm phần cảm biến để đo độ đục, pH; phần xử lí trung tâm là nơi nhận dữ liệu giá trị từ cảm biến.
Sau khi nhận dữ liệu là các thông số đo được ở cảm biến, hệ thống sẽ xử lí và nếu các chỉ số vượt ngưỡng an toàn cho phép thì sẽ chuyển đến phần cảnh báo để đưa ra các cảnh báo trên trang web và tự động gửi email đến các địa chỉ được đăng kí trước đó.
Giúp người dân giám sát chất lượng nước sinh hoạt
Theo Quang, hệ thống có ưu điểm giúp cho mọi người dân có thể theo dõi sự an toàn của nguồn nước sinh hoạt, các thông số được hiển thị, lưu lại trên server và hiển thị trên trang web. Đây cũng là cơ sở để cơ quan chức năng xử lí nguồn nước ô nhiễm một cách nhanh chóng.
“Ngoài ra, người dân theo dõi được các thông tin giám sát và cảnh báo về nồng độ chất thải ở các khu đô thị, sông hồ, kênh rạch, nhà máy thải ra môi trường nước trên website, góp phần giữ gìn sức khỏe cộng đồng, đảm bảo chất lượng cuộc sống cho người dân”, Quang chia sẻ.
Hệ thống được ứng dụng công nghệ IoT. Theo đó, người dân có thể giám sát công khai, cụ thể và thường xuyên thông qua Internet. “Việc kiểm soát bằng các hệ thống IoT giúp tiết kiệm được thời gian, xử lí thông tin một cách thường xuyên, trực quan và chính xác”, Hùng cho hay.
Thầy Hoàng Lê Vinh Hưng - Giáo viên hướng dẫn (Giảng viên trường Cao đẳng Công nghiệp Huế) cho biết, các em chăm chỉ, chịu khó tìm tòi nghiên cứu về công nghệ mới, đam mê nghiên cứu khoa học. Mặc dù trong trường cấp 3 không dạy nhưng các em tự lên mạng tìm hiểu, khai thác kiến thức từ giáo viên hướng dẫn.
Cũng theo thầy Hưng, đây là một ý tưởng rất hay. Tuy nhiên, để ứng dụng được vào thực tiễn phải có nghiên cứu sâu hơn, nhiều thông số hơn, ứng dụng những thiết bị có độ chính xác cao hơn cũng như chịu được môi trường khắc nghiệt hơn.
Sắp tới, nhóm học sinh này dự định sẽ phát triển đề tài thông qua nâng cấp thêm các cảm biến thông số khác như: độ axit, các kim loại nặng, các hợp chất hữu cơ... để có thể đánh giá chính xác hơn về chất lượng nước và tương lai có thể áp dụng cho các nhà máy công nghiệp thải các chất thải ra môi trường nước.
Nhật Tuấn